Tại sao các nhà sư (tu sĩ) trong chùa không đi giày da và mặc quần áo bằng vải lanh thô, thức dậy sớm và không được ngủ quá nhiều, không được ăn ngon?

 Tại sao các nhà sư (tu sĩ) trong chùa không đi giày da và mặc quần áo bằng vải lanh thô, thức dậy sớm và không được ngủ quá nhiều, không được ăn ngon. Chỉ vì làm cho nhà sư cảm thấy nhân gian này rất khốn khổ. Xưa gọi là “tu khổ hạnh”, nghĩa là nói bạn là nhà sư bắt buộc phải tu khổ hạnh, tức là tu khổ hạnh. Bây giờ chúng ta là những người học Phật, chúng ta cần phải biết thế nào là chịu đựng gian khổ và không tham lam hưởng thụ. Và khi đó bạn mới có thể tu tập tốt. Chỉ là người chịu khổ hạnh. Trên thực tế thời gian anh ấy là đang tiêu trừ nghiệp chướng, nếu như hôm nay bạn đang hưởng thụ. Thì bạn đang tiêu trừ phúc báo . Một là tiêu nghiệp, chướng....Hai là tiêu phúc báo . Người tiêu Phúc báo rất nhanh sẽ dùng hết. Người tiêu nghiệp chướng sẽ tiêu nghiệp chậm hơn . Nhưng đợi anh ấy liền sinh ra nghiệp chướng sẽ tiêu hết , và anh ta sẽ có thể thoát khỏi nhân đạo ( cõi người)

BTPP 12 25. Giữ giới tức là giữ tâm
Trong quá trình dịch có điều gì sai xót xin chư Phật chư Bồ tát chư Hộ pháp từ Bi tha thứ cho con 🙏🙏🙏
为什么庙里让僧人不要穿皮鞋,穿粗布麻衣,每天早起不能睡得太多,不让吃好的?就是为了让僧人觉得人间很苦。过去叫“苦行僧”,就是说只要你是个僧人,你必须要苦行,就是行苦。我们现在是学佛人,要知道什么叫吃苦,你们不贪图享受,你们才会好好地修。只要是行苦的人,实际上他的时间就是在消业障;如果你今天在享受,你就是在消福报。一个是消业障,一个是消福报,消福报的人福报很快就会用尽,消业障的人业障会消得比较慢,但是等到他一生能够把他的业障消完,他就能超脱人道。
🪷白话佛法十二 25.守戒就是守心